1.Ngày cuối tuần của tôi bắt đầu bằng tin chuyến xe khách mình hay đi về quê đêm qua đã rơi tự do xuống cầu sông Serepok. 34 người chết, hơn 20 người bị thương nặng.
Đang xem: Học Tiếng Anh Qua Phim Ảnh: Make It Count
Đang xem: Make it count là gì
Tôi, hay người thân của tôi, hoàn toàn đã có thể ở trên chuyến xe định mệnh đó.
2.Siêu phẩm Titanic, sau 15 năm đã trở lại với phiên bản 3D. Tôi đã xem phim này khi tôi còn nhỏ, ký ức về nó đã nhạt mờ, chỉ nhớ được lúc Jack vẽ Rose khỏa thân thì đã phải nhắm mắt lại vì chưa đủ tuổi. Trong rạp phim 15 năm sau, khi công nghệ 3D đã dựng hình dựng khối cho con tàu bị đổ gãy, tôi cảm nhận được rõ niềm tuyệt vọng của mấy ngàn người trên con tàu “không thể đắm”. Tôi không còn nhớ mình đã nghĩ gì khi lần đầu tiên xem một phim thảm họa, nhiều thứ đã nhạt mờ. Trải qua nhiều năm, cảm giác về nỗi tuyệt vọng của con người ta đã thay đổi ít nhiều. Nhưng tối hôm qua trong cái rạp đó, tôi đã chảy nước mắt như tất cả những người xung quanh khi nhìn thấy nỗi tuyệt vọng và lòng quyết tâm sống được khắc họa qua một tình yêu. Mọi tình yêu trên đời này đều có một ý nghĩa rất cliché ẩn tàng. Đừng tuyệt vọng, đừng bỏ cuộc, sống cho đến cuối… Kiểu vậy. Ngay cả khi chúng ta chỉ đợi chờ khai quật được một kho báu hoành tráng dưới xác tàu trăm năm, thì có thể cuối cùng chúng ta cũng chỉ khai quật được một câu chuyện tình yêu, một tín điều đã cũ nhưng chưa bao giờ chúng ta thấu đáo.
Xem thêm: Iig Là Viết Tắt Của Từ Gì ?Giới Thiệu Về Tổ Chức Iig Việt Nam
3.Cách đây 4 năm tôi đi mua máy game. Trong lúc ham thử game thì cái ví của tôi cùng mọi giấy tờ đã bay theo cánh chim biển, không để lại dấu vết. Tôi nhớ lúc đó mình rất ngỡ ngàng, đành lủi thủi đi về, tất nhiên không hề có cái máy game nào về theo.Ngày hôm qua, sau 4 năm, khi tôi đã không còn nhớ đến câu chuyện mất ví thì đột ngột có người đến nhà mang theo tất cả giấy tờ hồi ấy, bảo tôi chuộc lại. Cầm mớ giấy tờ của mình trên tay, tôi cảm thấy mình không thể hiểu được cuộc sống này. Có những điều tưởng như đã đi ra khỏi cuộc đời mình mãi mãi, một ngày trời bình thường không đẹp không xấu bỗng nhiên trở lại. Dù nó không còn vẹn nguyên như trước nữa; tất cả những giấy tờ ấy tôi đều đã làm mới, thẻ ngân hàng giờ chỉ là tấm card nhựa vô giá trị, chứng minh thư đã có cái mới đẹp hơn thay thế; thì tôi cũng đã tìm lại được chúng, những thứ từng đã rất quan trọng với mình.
4.Tôi vô tình đọc một bài viết về năm 2012, cảm thấy rất thú vị về chi tiết này: bài viết kêu gọi người ta hướng thiện, làm lành lánh dữ, bớt sân hận, bớt những ý nghĩ tiêu cực, để giảm thiểu bớt những năng lượng xấu, từ đó những thảm họa có thể xảy ra trong năm tận thế theo lịch Maya cũng sẽ được giảm thiểu mức độ; vì rốt cuộc thì ý nghĩ cũng là một dạng từ trường. Khi ý nghĩ tích cực, thì từ trường phát ra mang tính tích cực, vậy khi tất cả nhân loại đều nghĩ một cách tích cực, thì quầng từ trường tích cực đó sẽ giúp đỡ được phần nào mức độ thảm khốc của định mệnh. Tất nhiên chưa có một nghiên cứu khoa học nào chứng minh điều này, nhưng lý luận của nó về mặt tâm lý đã hoàn toàn thuyết phục tôi. Có gì là nhẹ dạ, khi tin và làm theo một điều tích cực?!
5.Tôi đã kể những câu chuyện không cuối không đầu, những câu chuyện vụn mà chính bạn có thể chắt lọc ra từ ngày tháng của chính mình. Con người là tổng hòa của những mối quan hệ và những kinh nghiệm mà họ trải qua. Nhưng dù những mối quan hệ đó có lộn xộn lúc này hay lúc khác, những kinh nghiệm đó có đớn đau, thì rốt cuộc điều chúng ta nên làm là tỏa ra một quầng năng lượng tươi sáng, bắt đầu từ những ý nghĩ tươi sáng. Vì rốt cuộc, cuộc đời này quá bất trắc, và không nên phí phạm ngày tháng đó bằng cách tỏa ra một thứ năng lượng tiêu cực, buồn rầu xuất phát từ ý nghĩ.
Nói như Jack trong Titanic là “to make each day count” – sống trọn từng ngày.